Thursday, January 12, 2023

TỜ KINH SỐ 1

Nội dung tờ kinh ở dưới.

Nhật ký của Hà Nam Ninh:

Như đã nói, tôi 50 tuổi không định trở thành một doanh nhân giàu có mà chỉ muốn xóa bỏ những thói quen xấu. Vì vậy hôm nay 13 Tháng Một năm 2023, tôi bắt đầu cố gắng học thuộc lòng TỜ KINH SỐ 1.

Tôi lên tàu từ ga Muromi lúc 07:38 và bắt đầu đọc nhẩm những dòng chữ đầu tiên.

Khi đến ga Kashii-Miya-Mae thì tôi đã thuộc lòng đến đoạn "và một đời mới sẽ đâm chồi nảy mộng".

Tôi cố gắng học thuộc lòng chính xác đến từng từ. Câu nào tôi nghi ngờ mình sai một từ, tôi đều mở sách ra xem lại.

Chẳng hạn câu đầu tiên tôi đọc là: "Ngày hôm nay tôi sẽ bắt đầu một cuộc đời mới". Tôi nghi ngờ mình sai, và quả là sai thật, tôi đọc thừa từ "SẼ". Câu đúng là "Ngày hôm nay, tôi bắt đầu một cuộc đời mới".

Từ ga Kashi-Miya-Mae tôi đi bộ 30 phút đến văn phòng, vừa đi tôi vừa đọc nhẩm lại đoạn vừa thuộc lòng. Đọc thành tiếng thì tôi thấy mình tập trung hơn. Đọc thầm trong não, tôi thấy mình dễ bị sao lãng hơn. Tôi nghĩ các vị đã luyện môn thiền nhiều năm sẽ đọc thầm trong não ngon lành mà không sợ bị vọng tưởng xâm lấn.

Tôi bắt đầu công việc 09:00, và nghỉ trưa lúc 12:00. Tôi kiểm tra lại, tôi phát hiện sau 3 tiếng đồng hồ, cái não của tôi đã bị nhầm lẫn một vài từ. Không sao. Tôi sẽ học lại.

Ngày 3 Tháng Hai 2023, gần 1 tháng kể từ ngày bắt đầu nhưng tôi vẫn còn 1 trang nữa chưa thuộc lòng. Thực sự thấy tuổi già nó làm khó mình quá! Có những đoạn khá khó thuộc - đã thuộc lòng tối hôm trước rồi mà sáng hôm sau quên sạch.

Ngày 7 Tháng Hai 2023, gần 1 tháng, tôi đã thuộc lòng được tờ kinh số 1.

Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ đọc lại tờ kinh số 1 này theo cách thức được dạy từ trong chính tờ kinh số 1.

Đọc trong não, đọc trong im lặng không hề dễ. Tôi đi bộ từ ga đến văn phòng là 35 phút mà không đọc xong. Đang đọc lại bị vọng tưởng sang chuyện khác. Đến trước cửa văn phòng đứng lại bên ngoài đọc cho xong rồi mới vào. 

Ngày 4 tháng 3, gần 2 tháng, bây giờ tôi đã có thể đọc thuộc lòng một cách lưu loát toàn bộ tờ kinh số 1.

Nhưng tôi không vội đọc sang tờ kinh số 2.

Tôi đang đọc lại chậm dãi. Bước từng bước chân trên đường đi làm, tôi đọc từng câu và suy nghĩ ngẫm nghĩ rằng "tại sao lại là như vậy, mà không là thế kia?"

Tâm của tôi đã thoát khỏi sự lôi kéo của quỷ trong những giây phút đó, và tôi thấy hạnh phúc vì điều đó. Tôi muốn Tâm của tôi sẽ hoàn toàn thoát quỷ.




Thành công là một hành trình, không phải là một đích đến

TỜ KINH SỐ 1

Ngày hôm nay, tôi bắt đầu một cuộc đời mới.

Ngày hôm nay, tôi lột bỏ lớp da sần sùi ngày cũ, đã bị quá nhiều vết sẹo của thương tích từ những thất bại và nghèo hèn.

Ngày hôm nay, tôi hồi sanh trong một vườn cây trái sung mãn với những hoa quả cho tất cả mọi người.

Ngày hôm nay, tôi sẽ hái lấy những quả nho ngon ngọt của sự khôn ngoan, từ những cành cao nhất. Đây là những thành quả mà bao cao nhân đã lo trồng trọt từ nhiều thế hệ tiếp nối.

Ngày hôm nay, tôi sẽ hưởng thụ toàn vẹn cái thơm ngon của những chùm nho này. Rồi với tất cả cẩn trọng, tôi sẽ để những hạt giống nảy mầm từ đáy tâm hồn và một đời mới sẽ đâm chồi nảy mộng.

Sự nghiệp mà tôi đã lựa chọn chứa đầy những cơ hội, nhưng cũng sẽ đầy những thất vọng, và thất bại. Thân xác của những kẻ đã thua cuộc, đầy như một Kim Tự Tháp thật cao, đã tạo thành một bóng tối luôn luôn đe dọa.

Nhưng tôi sẽ không là một kẻ thua cuộc trong đám người đó, vì trong tay tôi, đã có một đồ bản rõ ràng. Nó sẽ giúp tay lái của thuyền tôi vượt qua những sóng nước hiểm nghèo và sẽ đưa tôi tới một bến bờ mà mới chỉ ngày hôm qua tôi vẫn chưa dám mơ ước.

Tôi sẽ không bao giờ mặc cả thêm nữa với sự thất bại. Thiên nhiên không bao giờ muốn đầy đọa thân xác tôi, thiên nhiên cũng không có ý định gây cho đời sống tôi những thất vọng. Trong quá khứ, tôi đã chấp nhận đau đớn như chấp nhận thất bại. 

Kể từ nay, tôi sẽ loại bỏ chúng như loại bỏ những bóng tối đã vây quanh. Tôi sẽ đón nhận những sự khôn ngoan của những cao nhân, của những điều kinh dậy bảo, như đón nhận tia nắng mặt trời rực rỡ của thịnh vượng, quyền lực và hạnh phúc, để đưa tôi đến một giấc mộng thiên đường tôi hằng mơ ước.

Thời gian sẽ lần lượt dậy dỗ tất cả khôn ngoan cho kẻ nào bất tử; nhưng tôi không có cái may mắn để sống ngàn đời. Nhưng, ở một bình diện khác, trong cái thời gian hạn hẹp của đời sống, tôi phải tinh thông nghệ thuật của kiên nhẫn, vì thiên nhiên không bao giờ vội vã. 

Để tạo một củ nhân sâm, cái gốc rễ của cây phải sống cả trăm năm. Trong khi đó, cây hành hương chỉ cần chín tuần. Tôi đã sống cuộc đời của một cây hành. Nó làm tôi bất mãn. Bây giờ tôi phải sống đời của củ nhân sâm, và thời gian, sẽ tạo tôi thành một người giàu nhất thế giới. 

Nhưng tôi phải bắt đầu như thế nào? Tôi không có kiến thức cũng như kinh nghiệm để đạt mục tiêu, và trong quá khứ, tôi đã quờ quạng trong ngu dốt và đã vấp ngã trong những tủi thân liên tục. Câu trả lời rất giản dị. Tôi bắt đầu hành trình với hành lý thật nhẹ, không vướng bận với những kiến thức không cần thiết, và không bị trì trệ với những kinh nghiệm thừa thải. 

Thiên nhiên đã cung cấp cho tôi một bản năng và khối óc đầy đủ hơn tất cả mọi loài sinh vật; và kinh nghiệm được đánh giá quá cao bởi bởi những niên lão không thành công gì trong đời họ. 

Trong thực tế, sự dạy dổ của kinh nghiệm thường được trả giá bằng những năm dài của đấu tranh, nên đến khi bài học thu nhập được, thì giá trị khi sử dụng cũng bị rút ngắn; và cuối cùng, kinh nghiệm chỉ là một ích lợi thừa thãi trên những nấm mồ của kẻ vừa học. Thêm vào đó, kinh nghiệm giống như thời trang; một hành động đem đến thành công ngày hôm nay sẽ không còn hữu hiệu hay vô dụng trong bối cảnh ngày mai. 

Chỉ có những nguyên lý là tồn tại, và ngày hôm nay, tôi đã nắm được những nguyên lý chứa đựng trong những tờ kinh này. Thực ra, chúng sẽ giúp tôi tránh bỏ được những sai trái thất bại hơn là tạo được sự thành công, bởi thành công chỉ nằm trong trí tưởng của từng người. 

Trong cả ngàn cao nhân, không có ai có định nghĩa giống nhau về chữ “thành công”, nhưng mọi người đều đồng ý về sự thất bại. Thất bại là sự thua cuộc trước khi đạt đến mục tiêu của đời sống, bất kể mục tiêu đó là gì. 

Hãy nhớ điều quan trọng. Cái khác biệt duy nhất của người thất bại và kẻ thành công là sự khác biệt trong những thói quen của họ. Những thói quen tốt là chìa khóa của mọi thành công. Những thói quen xấu là cánh cửa đóng kín của thất bại. Do đó, điều luật đầu tiên tôi phải nghiêm trọng thi hành, trước mọi nguyên lý khác là: tôi sẽ tập những thói quen tốt và trở thành nô lệ của chúng. 

Thuở nhỏ, tôi là một nô lệ của bản năng, lớn lên tôi là một nô lệ của thói quen. Tôi để mặc ý chí của tôi trôi nổi không ràng buộc, và qua năm tháng, tôi tích tụ những thói quen xấu, dẫn dắt tôi đi vào con đường hèn mọn gập ghềnh. Hành động của tôi bị chi phối bởi phản ứng từ những xúc cảm nhất thời như tham lam, thành kiến, sợ hãi, dèm pha, thèm muốn, say mê, rồi tất cả cấu tạo thành thói quen xấu xa.

Ngày hôm nay, nếu đã là một nô lệ, tôi sẽ là nô lệ của những thói quen tốt. Những thói quen xấu của ngày cũ phải được chôn vùi thật sâu, và trên những luống cầy mới, những thói quen tốt sẽ nẩy mầm.

Tôi sẽ tập những thói quen tốt và trở thành nô lệ của chúng. 

Tôi phải làm sao để đạt được mục đích này?

Mỗi tờ kinh tiếp theo sau đây đều chứa đựng một nguyên lý giúp tôi xua đuổi một thói quen xấu và thay nó bằng một thói quen tốt. Định luật thiên nhiên dạy rằng chỉ có một thói quen mới, mới có thể thay thế được một thói quen cũ. Do đó, tôi phải tự kỷ và nhất quyết tạo một thói quen đầu tiên như sau: 

Tôi sẽ đọc và nghiền ngẫm mỗi tờ kinh liên tục trong ba mươi ngày, như phương thức ghi sau:

Trước hết, tôi sẽ đọc tờ kinh này khi vừa thức dậy mỗi sáng. Đọc trong im lặng. Sau khi ăn trưa, tôi sẽ đọc lại một lần nữa, cũng trong im lặng. Rồi trước khi đi ngủ, mổi đêm, tôi sẽ đọc lớn lên tất cả mọi chữ trong tờ kinh này.

Tôi sẽ đọc như vậy trong ba mươi ngày. Đọc cho đến khi việc đọc kinh ba lần mỗi ngày trở thành một thói quen. Sau ba mươi ngày này, tôi mới đọc tiếp tờ kinh số hai. Và cũng sẽ đọc nó trong ba mươi ngày. 

Tôi sẽ đọc mỗi tờ kinh liên tục trong ba mươi ngày và sẽ mất ba trăm ngày trước khi đọc hết mười tờ kinh. 

Cái thói quen này sẽ giúp tôi được những gì? Mười tờ kinh này chứa đựng tất cả những nguyên lý định luật của sự thành công. Mổi lần đọc là mỗi lần tôi ghi khắc vào tận tâm thức, từ khối óc đến con tim, từ bản năng đến giấc mơ, những giòng chữ của một thói quen mới. 

Tiềm thức là một vũ trụ tôi không bao giờ thấu hiểu, nhưng nó lại chứa đựng những quyền lực ảnh hưởng thật to lớn đến hành động của tôi. Do đó, tôi phải cần một thói quen liên tục ba mươi ngày, những dòng kinh này mới thấm sâu vào tiềm thức. 

Tiềm thức càng hấp thụ những dòng chữ, tôi càng thấy gia tăng sinh lực mỗi ngày khi thức dậy. Sức khoẻ, lòng yêu đời yêu người, sinh thú và đảm lược sẽ đẩy tôi lên đường mỗi ngày, chiến thắng mọi sợ hãi vẫn tiềm tàng trong quá khứ. Tôi sẽ hạnh phúc nhìn tia nắng mỗi ngày,tin tưởng rằng tất cả giấc mộng rồi sẽ thành sự thực, sự cao cả sẽ chiếm ngự và xua đuổi cái nghèo hèn, biến động và đau tủi. 

Lần đầu, tôi sẽ phản ứng như lời kinh dạy bảo, trong tất cả mọi tình thế xuôi ngược. Những phản ứng này càng ngày càng dễ dàng, bởi vì “Trăm hay không bằng tay quen”. 

Từ đó, một thói quen tốt sẽ bắt đầu mọc rễ. Khi một hành động thành thói quen, tôi sẽ thực hiện thật thiện nghệ. Càng thiện nghệ, càng thích thú, càng gia tăng hành động. Tất cả là một chuỗi phản ứng dây chuyền. Hành động đó sẽ thành thói quen, và tôi trở thành nô lệ thói quen tốt ấy. 

Ngày hôm nay, tôi bắt đầu một cuộc đời mới. 

Tôi bắt tôi phải giữ một lời thề là không gì ngăn trở được sự tăng trưởng của cuộc đời này. Tôi sẽ không vất bỏ đi một ngày nào, tôi sẽ đọc kinh liên tục. Tôi hiểu rằng một ngày vất bỏ là một ngày không còn tìm lại hay thay thế. Tôi sẽ không, và nhất định không gián đoạn cái thói quen đọc kinh này. Cái thời gian để đọc một tờ kinh chỉ có mười, mười lăm phút, một cái giá quá nhỏ để trả cho hạnh phúc và thành công phải đến. 

Tôi sẽ đọc và nghiền ngẫm từng ý nghĩa của mỗi dòng kinh. Dù dòng chữ có đơn giản, tôi sẽ đọc tất cả nghiêm trọng của mọi tâm trí. Cả ngàn trái nho mới cất được một ly rượu nhỏ. Cả ngàn vỏ nho và xác nho phải được gạn lọc để có được một chút rượu. 

Cà ngàn cái khôn ngoan của cao nhân nhiều thế hệ đã được gạn lọc để có một tờ kinh. Tôi sẽ đọc như tôi đã kính cẩn uống một ly rượu nho. Không một giọt nào sẽ đổ ra. Cái mầm của thành công đã được tôi uống trọn vẹn và đang nằm trong tiềm thức. 

Ngày hôm nay, lớp da cũ của tôi đã trở thành cát bụi. Tôi ngẩng mặt cao, bước đi những bước mạnh của kẻ chiến thắng. Dù không ai biết, ngày hôm nay tôi đã trở thành một con người mới, với một cuộc đời mới.

No comments:

Post a Comment

Phạm Thị Quế - 30 Tết năm 1972 (Từ Tân Hợi sang Nhâm Tí)

BA MƯƠI TẾT NĂM ĐÓ! 30 Tết năm 1972 (Từ Tân Hợi sang Nhâm Tí) Quế Hằng (Bây giờ già hay ôn nghèo, kể khổ các cụ ạ. Nhỡ Phật tô...